BÀI THƠ viết tặng em gái PLEIKU mà em í hông dám nhận, thui đành đem zìa lưu trử ở đây.
|
Mời anh về em rể có biết không Ui anh sợ chồng em ghen bóng gió Đất Gia Lai Anh chưa từng đến đó Ước lần về cho tỏ rỏ thực hư
Anh nghe nói Đalạt giống PleKu Cũng phố núi, sáng đêm sương mù Mưa lu bù và mây giăng thấp xứ cao nguyên lo gì úng ngập Màu xanh rừng quyện chặt đất bazan
Anh vốn là một gã lang thang Luôn mơ màng thích cà phê đắng Dưới chiều mưa đếm từng giọt lặng Khi uống vào cảm thấy ngất ngây
Ừ thì em cứ để anh say Miền đất mới với người đã củ Nếu có duyên cũng xin lưu trú Hỏi em rằng "có đủ chỗ"... chứa anh? |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét